Quang cao tuoi tre: Để kiếm tiền đi học, tôi và một số bạn không quản ngại làm việc để có
thu nhập. Lần đầu tiên tôi bước vào đời lao động với nghề phát tờ rơi
quảng cáo tại ngã ba, ngã tư. Từ nhỏ tới nay chưa bao giờ biết tự lập
nhưng đối với tôi, việc đưa tờ giấy cho người đi đường khá dễ, mỗi ngày
bỏ ra 2 tiếng đồng hồ là có tiền. Nhưng mọi chuyện không đơn giản như
tôi nghĩ. Thực tế, phát tờ rơi là hoạt động của ngành quảng cáo, nhưng
trong nhận định của nhiều người thì đó là nghề "xả rác gây ô nhiễm môi
trường".
Những ngày đầu mới làm việc này, tôi thấy mọi chuyện rất suôn sẻ. Khi
nhận những tờ quảng cáo từ tay tôi hoặc một vài bạn khác đưa, có người
vui vẻ, song không ít người tỏ ra khó chịu. Đáng kể là nhiều người lạnh
lùng vất ngay tờ giấy xuống đường, khiến xe cộ qua lại cuốn nó bay tứ
tung. Có người còn dè bỉu nói, chúng tôi là “thủ phạm” gây ô nhiễm môi
trường. Những lúc ấy tôi rất buồn, tại sao họ không bỏ tờ quảng cáo ấy
vào túi, hoặc vào giỏ đem về nhà như nhiều người khác đều làm, vì rất có
thể đến lúc nào đó gia đình họ sẽ cần đến. Thực ra, tôi cũng biết nhiều
người bực bội vì ngày nào cũng bị “ép” nhận những tờ giấy. Nhưng giá
như họ nghĩ lại, thái độ này vô tình đã làm những người phát tờ rơi như
tôi bị tổn thương. Chính tôi cũng không muốn những tờ quảng cáo bị vứt
xuống đường, vì hành động ấy chẳng khác gì xả rác, nhưng làm sao để hạn
chế thì những người trẻ như tôi không thể biết. Trong khi đó, chẳng có
một quy định nào trong việc phát tờ rơi tại ngã ba, ngã tư; hay là
nghiêm cấm hẳn việc này. Bởi nếu có, thì chắc chắn những chiếc xe tang
không thể nào thả tiền âm phủ ra đường như lâu nay vẫn thực hiện.
Chỉ mới làm việc được hơn một tuần, nhưng tôi tự suy nghĩ rất nhiều
về việc đang làm. Tôi cũng như mọi người, rất thích ở nhà ăn sung mặc
sướng, không muốn ra đường đứng nắng để hít khói bụi. Nhưng để có tiền
đi học và phụ giúp gia đình, dù muốn dù không, tôi vẫn phải tiếp tục đi
phát tờ rơi. Tuy nhiên, khi Nhà nước chưa cấm hoạt động này thì xin mọi
người hãy cảm thông cho; đồng thời đừng vô tình thả những tờ giấy ấy
xuống đất, rồi gán ghép cho những người làm nghề như tôi phải chịu tai
tiếng.
Hân Phạm (sinh viên)